MÓN QUÀ GOODWILL

MÓN QUÀ GOODWILL

Có một cháu nhỏ theo mẹ về chùa Quang Thiện và hai mẹ con lên thăm Thầy. Đương là mùa hè nên cháu có xin được việc làm dành cho học sinh. Trong lúc đương uống trà thì mẹ cháu có phone nên ra ngoài nói chuyện. Cháu Nancy liền thưa chuyện với Thầy. Cháu nói vừa tiếng Việt lẫn tiếng Anh trong câu chuyện này. Cháu nói, con có thể hỏi Thầy một câu được không. Được, con cứ hỏi, Thầy trả lời. Cháu nói, cháu đi làm mùa hè và nhận được tấm check đầu tiên. Cháu muốn dùng một phần tiền trong tấm check này, mua món quà cho mẹ. Cháu có hỏi hai dì trong nhà, cả hai đều không đồng ý. Thầy hỏi, tại sao các dì con không đồng ý. Cháu nói, vì món quà con định mua là ở Goodwill. Các dì nói, đồ ở Goodwill thường là đồ của người chết được tặng bỡi thân nhân. Nên các dì sợ lắm. Thầy hỏi, tại sao con chọn tiệm Goodwill để mua quà tặng mẹ. Nancy trả lời, số tiền con làm ít ỏi quá, không thể mua ở các tiệm lớn như Target hay Macy….Thầy hỏi, con định mua gì tặng mẹ. Cháu trả lời, cháu định mua một đôi giày tặng mẹ. Thầy nói, con hãy làm đi và trở về chùa cho Thầy biết thái độ của mẹ thế nào khi nhận đôi dày con mua từ tiệm Goodwill.

Hai tuần lễ sau, Nancy về chùa với mẹ, rồi chạy đến gặp Thầy. Thầy đang ngồi dưới bóng cây Oak trăm năm. Gương mặt cháu thật vui. Nancy nói, ngày con mang món quà được gói lên phòng và tăng mẹ. Mẹ con hỏi, quà này con mua? Con trả lời, dạ phải. Rồi mẹ hỏi, con có đủ tiền để mua nó không và mẹ có thể gởi lại con tiền. Con trả lời, món quá này rẻ lắm mẹ ơi. Con muốn hỏi mẹ là, con mua nó từ tiệm Goodwill, mẹ có buồn không. Mẹ con yên lặng trong giây phút, rồi ôm chặt con vào lòng, mẹ nói, mẹ vui lắm được nhận món quà này, dù con mua ở đâu. Rồi mẹ con mở ra. Wow, đây là một đôi dày. Mẹ con nói, mẹ sẽ thường mang nó. Mẹ con ôm con lần nữa. Con thấy trên đầu con bị ướt. Con biết là mẹ đang khóc. Mẹ nói, mẹ thương con lắm.

Chú Thích: Ở nước Hoa Kỳ, theo thông lệ cứ hễ vào mùa Xuân là mọi người gom góp giầy dép, áo quần (còn mới hoặc đã dùng sơ qua nhưng đã được giặt sạch) và những vật dụng trong nhà (ví dụ như ly tách, microwave, nồi cơm, bình nấu nước, đèn, quạt máy, v.v.) chở đến tiệm Goodwill để cho. Những món nào quá nặng hoặc cồng kềnh (ví dụ như Tivi, Tủ lạnh, bộ bàn ghế hoặc salon, v.v.) thì gọi đến số điện thoại của Goodwill để họ cho nhân viên đến nhận & chở đi.

Tiệm Goodwill là một trong những nơi đầu tiên nhận những món đồ từ mọi người và dùng hàng nhận được để bán ra với giá thấp hơn thị trường (có khi tương đương với chợ trời “swapmeet”) hầu dễ phục vụ cho mọi tầng lớp trong xã hội. Những món đồ khi được mang đến Goodwill sẽ được nhân viên thanh lọc lại, lau chùi sạch sẽ và định giá để bán lại.

Mục đích chính của tiệm Goodwill là tạo thêm công việc và cơ hội cho những người nào có ít kinh nghiệm (chưa từng đi làm) hoặc không có bằng cấp v.v. có thể vào tiệm Goodwill để làm việc để có thêm lợi tức cho bản thân và gia đình. Và cũng trong tinh thần đó, những thập niên sau có rất nhiều hội thiện nguyện khác tiếp tục nhận hàng và bán hàng gây quỹ giúp cộng đồng. Có nơi chuyên chọn lọc những y phục cho những người làm việc văn phòng. Có chỗ chỉ chuyên chọn vật liệu xây cất nhà cửa hoặc trang trí nội thất.

Rất nhiều người trong xã hội ngày nay thường say mê mua sắm. Có rất nhiều món đồ mua về nhưng cả mấy năm trôi qua mà vẫn chưa hề dùng đến và có lẽ cũng chẳng cần đến. Chúng ta nên tạo ra thói quen biết chia sẻ, giúp đỡ những người khác bằng cách cho đi những gì mình không dùng đến. Nhưng xin nên nhớ cho đi khi món đồ ấy vẫn còn tốt đẹp, lành lặn và sạch sẽ. Như thế, món đồ ta cho đi sẽ được tận dụng bởi những người khác. Đồng thời, nhà cửa của chúng ta lại có dịp được thoáng mát, gọn gàng, ngăn nắp hơn. Và cứ như vậy thì mọi người sẽ có duyên tạo thêm phước lành và hạnh phúc hơn trong cuộc sống.

Nancy is a young Vietnamese American Buddhist, who was born in the U.S. Like many others, she can communicate in Vietnamese but at times has to mix some English in the conversation, espcially when it comes to technical terms or expressing inner feelings. The Vietnamese language that the American-born Vietnamese American population learns is mostly through their own parents, relatives, and/or Sunday Vietnamese school at a Temple or Church or a local non-profit organization.

One day, Nancy followed her mother to Quang Thiện Temple to visit the Venerable Master. As a customary routine, the Venerable Master would invite his guests to have some tea and have a quiet conversation, catching up with the guests’ current situation(s). While her mother was taking a phone call, Nancy asked her Master if she can use her Summer job’s first paycheck to get a little gift for her Mother. Nancy shared that she did consult with her aunties, but they both disagree with her idea, simply because she planned to purchase the gift from the Goodwill store. Her aunties feared that the merchandise in Goodwill may have come from the deceased people. When Venerable Master asked Nancy why she would consider or thought of buying the gift from Goodwill for her Mom, she candidly responded that it was because the little money that she earned from her Summer job would be not be enough to purchase the pair of shoes from Target or Macy’s for her Mom. Venerable Master gently asked Nancy to keep him posted on her Mom’s reaction when receiving the pair of shoes from Goodwill.

Two weeks later, Nancy returned to Quang Thiện Temple with her Mom. Upon her arrival at the Temple, Nancy was smiling ear to ear and immediate looked for the Venerable Master as she was eager to share with him what happened on the day that she delivered the gift to her Mom. Knowing that her daughter normally does not have much money, Nancy’s mother offered to repay the expense that Nancy spent on the gift, but Nancy reassured her Mom that the gift was very inexpensive, because she bought it at Goodwill. Nancy asked her mother whether her Mom would be disappointed or sad since she bought the present from Goodwill. Nancy’s mother quietly reached out and held Nancy so tightly in her arms and expressed that she was extremely happy to have received a gift from her precious daughter, that no matter where the gift was purchased, it’s the thought, love, and sincerity that count. Nancy’s Mom seemed really delighted when she saw the pair of shoes that Nancy has hand picked for her; she said that she would wear them often. Nancy also shared the Venerable Master that her Mom held her for once again for a long, long time. Nancy could feel the warmth from her Mom’s teardrops on her head, and her Mom whispered, “I love you very much.”