CÚNG MỘT ĐỒNG TIỀN PHƯỚC BÁU HẰNG SA

CÚNG MỘT ĐỒNG TIỀN PHƯỚC BÁU HẰNG SA

Xưa kia, vua A dục thường cúng dường chúng Tăng. Bấy giờ, hậu cung có một tỳ nữ hạ tiện, thấy vua làm phước nên tự trách nghiệp quá khứ của mình, lòng buồn tủi mà khởi suy nghĩ rằng:
“Vua là người có phước, lại tăng thêm phước, ta là người có tội, lại tăng thêm tội. Vì cớ sao? Vì đời trước, vua có làm phước nên nay được phú quý. Ngày nay, vua lại biết làm phước nữa, thì tương lai sẽ được nhiều phước hơn. Kiếp trước, ta tạo tội lỗi, nên ngày nay phải chịu địa vị thấp hèn. Hiện nay, ta không có vật chi để làm phước, tương lai càng bị thấp hèn hơn, đâu có ngày nào được thoát khỏi cảnh bần cùng này”.
Bấy giờ chúng Tăng ăn cơm xong, người tỳ nữ này quét dọn nhà vệ sinh, nhặt được một đồng tiền bằng đồng, liền dùng nước trong rửa sạch sẽ, cúng dường chúng Tăng, lòng sinh hoan hỷ.
Sau đó không lâu, tỳ nữ bị bệnh nặng chết, thần thức liền được thác sinh vào trong bụng phu nhân của vua. Thần thức ở trong thai đủ mười tháng liền sinh ra một bé gái, đặc biệt đoan chánh. Nhưng bàn tay phải của bé luôn nắm chặt lại, cho đến khi tròn năm tuổi.
Phu nhân bạch vua:
– Con gái của thần thiếp có một bàn tay luôn nắm chặt lại.
Vua gọi bé đến trước mặt, dùng tay sờ vào tay bé liền được mở ra, thấy có một đồng tiền vàng lớn bên trong bàn tay, vừa lấy ra thì có một đồng tiền khác xuất hiện, lấy không bao giờ hết. Vua cho là việc lạ, mới đem vấn đề đi hỏi Tôn giả Da xá:
– Bé gái này, đời trước tu phước đức gì, mà nay trong tay bé thường sinh ra nhiều đồng tiền vàng?
Da xá đáp: “Thân đời trước của bé là tỳ nữ dọn nhà vệ sinh trong cung, lượm được một đồng tiền, hoan hỷ cúng dường cho chúng Tăng. Do nhân duyên này, nên thần thức được sinh trong cung vua, khi sinh ra, trong tay luôn có đồng tiền vàng, dùng mãi không hết”.

Nguồn: Nhân quả.