Chuyện Đạo

Phần lớn người đời luôn có xu hướng chạy theo những giá trị ảo, mà bỏ quên đi những giá trị đích thực của cuộc sống.
Nguyên nhân cũng chỉ vì 2 chữ tham ái mà ra.

Vì 2 chữ tham ái, mà trong từ vô lượng kiếp trước cho đến đời sống hiện tại, nước mắt của mỗi người đã đong thành biển cả, thành đại dương bao la.

Giá trị ảo đó là gì?

Đó là danh tiếng, là lợi dưỡng, là quyền uy.v.v.. Tất cả những thứ trên người ta sẽ nhận ra rằng chúng đều rất là phù phiếm khi cận kề với giây phút hấp hối trên giường bệnh.

Chính vì tham ái, mà con người chưa bao giờ sống phản tỉnh tâm mình ngay trong phút giây hiện tại, mà họ sống mường tượng về quá khứ, nuối tiếc quá khứ, ân hận quá khứ và trông chờ ở tương lai, hy vọng ở tương lai, nghĩ đến ngày mai… mà họ không hiểu rằng cái quá khứ hay tương lai đó là những cái không bao giờ có, chỉ là cái ảo tưởng, chỉ có phút giây hiện tại mới đúng là chân thực.

Người ta vẫn thường an ủi nhau khi gặp điều không may mắn trong cuộc sống, rằng vẫn còn có ngày mai, hãy hy vọng 1 tương lai tốt đẹp hơn. Họ đã quên đi 1 điều rằng: còn hy vọng tức là còn thất vọng, cũng chính vì họ không hiểu rằng mọi việc đều có sự tập khởi của nó. Hy vọng là hy vọng ở cái ngày mai, mà ngày mai là bao giờ, ngày mai là mãi mãi, không bao giờ tới được. Thời còn trẻ thì người ta thường ấp ủ những dự định về 1 tương lai sẽ như thế này, sẽ như thế kia… Và đến khi về già, thì người ta lại nghĩ về thuở quá khứ, những điều đã xảy ra, nó huy hoàng như thế nào, rồi họ cảm thấy nuối tiếc. Vậy là từ khi sinh ra cho đến lúc nhắm mắt xuôi tay, con người chưa bao giờ thực sự sống cho phút giây hiện tại, chưa bao giờ tỉnh thức trong phút giây hiện tại, chưa bao giờ nhận ra được giá trị chân thực của cuộc sống là chỉ có trong phút giây hiện tại.

Danh mà chi, lợi mà chi, địa vị, quyền uy, chức tước để mà chi? Cứ mãi theo đuổi những thứ phù phiếm, xa hoa đó để rồi quên đi cái tối cần thiết nhất cho sự sống, đó chính là hơi thở. Nếu vài phút không thở thôi, là sinh mạng này với tấm thân do bốn đại hợp thành, sẽ phải từ bỏ cõi đời này.

Giá trị chân thực là gì?

Chỉ cần là 1 hơi thở thật sảng khoái, an lành, nhẹ nhõm,… nhẹ nhàng thở vào, nhẹ nhàng thở ra, buông hết mọi sự nghĩ suy.
Chỉ cần 1 nụ cười thôi, buông hết đi mọi sự đố kỵ, mọi sự phân biệt, chấp trước bởi giai cấp, danh vọng, quyền uy… trao nhau một nụ cười không toan tính.
Hay là cảm khái 1 vài câu thơ gửi tặng cho nhau mà không mong cầu bất cứ 1 điều gì, người đón nhận và người trao tặng đều hoan hỷ, không một sự dính mắc.
Đó mới là những giá trị đích thực.

Xin trích mấy câu kệ Đức Phật dạy thay cho lời kết:
“Quá khứ không truy tìm
Tương lai không ước vọng
Quá khứ đã đoạn tận
Tương lai lại chưa đến
Chỉ có pháp hiện tại
Tuệ quán chính ở đây
Không động không rung chuyển…”
(Trích kinh Nhất dạ hiền giả, Trung Bộ kinh, Hòa thượng Minh Châu dịch Việt)

Như vậy, chỉ có phút giây hiện tại, sống trong thực tại mới cảm nhận được giá trị chân thực của cuộc sống.

< sưu tầm >


Bài Cùng Thể Loại