Lấy Đại Thiên Làm Giường

 Thích Viên Ngộ dịch
Có lần, Tô Đông Pha muốn đến thăm Thiền sư Phật Ấn. Trước khi thăm, Tô Đông Pha viết thư cho Thiền sư, bảo Thiền sư phải làm giống phong cách Thiền Sư Triệu Châu khi nghinh tiếp Triệu Vương không cần ra ngoài đón.
Tô Đông Pha tự cho mình là k hiểu được thâm lý thiền, lại nghĩ Thiền sư Phật Ấn nên dùng tối thượng thừa nghi lễ, để tiếp đón ông, “bất tiếp mà tiếp” (bất tiếp nhi tiếp). Nhưng khi thấy Thiền sư Phật Ấn chạy đến cổng chùa nghinh đón, ông chung cuộc nắm được cơ hội chế nhạo Thiền sư, ông nói: ” Đạo hành của Thầy không thanh thoát bằng Triệu Châu, tôi nói với Thầy là không cần nghinh đón, nhưng Ngài không thoát được phàm trần tục lụy, dù đường thật dài, nhưng vẫn ra dây nghinh tiếp tôi”.
Tô Đông Pha không còn nghi nghờ gì nữa cho rằng Thiền Sư lần này mất mặt lắm, Thiền sư chỉ hồi đáp bằng một bài kệ:
“Triệu Châu đương nhựt thiếu kiêm quang, bất xuất sơn môn nghinh Triệu Vương;
 Chẩm tự kim sơn vô lượng tướng, đại thiên thế giới nhứt thiền sàng.” 
“赵州当日少谦光,不出山门迎赵王;
怎似金山无量相,大千世界一禅床。”
Có nghĩa là: Triệu Châu không thức dậy tiếp Triệu Vương, đó là Triệu Châu không khiêm tốn, chớ không phải đạt tới cảnh giới cao. Phật Ấn tôi ra cửa đón ông, ông tưởng rằng tôi đã rời khỏi giường ư? Đại thiên thế giới đều là thiền giường, tuy rằng ông nhìn thấy tôi thức dậy ra ngoài đón ông, trên thực tế, tôi đang nằm ở trên đại thiên thiền sàng ngủ? Cái sở tri của Tô Đông Pha ông chỉ là thấy có hình tướng của giường bằng nhục nhãn thôi, cái giường của Phật Ấn tôi là cái giường rộng lớn,  biến tận hư không pháp giới!