SỐNG CHẬM LẠI, NGHĨ KHÁC ĐI…

🌿 SỐNG CHẬM LẠI, NGHĨ KHÁC ĐI…

1. Niềm vui đặt nhầm nơi dễ nhận lại lòng đố kỵ nhỏ nhen. Nỗi buồn gửi nhầm người dễ biến thành trò cười kín đáo.

2. Chuyện đời vốn dĩ luôn như thế, mười chuyện thì có đến tám chín chuyện không như ý. Không thể thay đổi được thì chấp nhận thôi.

3. Người chịu đựng được tất cả mới xứng đáng có được tất cả. Vì thứ mình thích mà chịu đựng, vì người mình yêu mà hy sinh, mới thấy cuộc đời này không vô vị và uổng phí.

4. Mình chỉ từ bỏ khi không còn lựa chọn nào khác. Nếu như ăn ít đi một bữa, nghe vài lời ác ý đã chịu không nổi, vậy thì thừa nhận đi, bạn yêu thứ đó, người đó chưa đủ nhiều.

5. Chẳng ai cho đi hoài mà không cần nhận lại. Chẳng có mối quan hệ nào mãi mãi từ một phía.

6. Thế giới gần tám tỉ người, trừ khi lên núi rúc vào hang động, còn không thì luôn luôn là sống giữa mọi người. Nhìn nhau mà sống. Lựa đường mà đi.

7. Ngừng ảo tưởng, sân si. Trái Đất quay quanh Mặt trời chứ không quay quanh ta. Đừng nghĩ “ta là ai đó”, trong khi thực tế “ta chưa là ai”.

8. Trước lúc khinh bạc người thì soi gương xem mình thế nào đã.

9. Ta không quan trọng như ta tưởng đâu. Việc ta thích ai hay ghét ai, ra đi hay ở lại, hạnh phúc hay đau khổ… cũng tương tự hạt bụi bám trên ô cửa sổ kia. Mấy ai quan tâm?

10. Chờ trai/gái năm này qua tháng khác không nửa câu oán than, đứng xếp hàng vài phút, chờ đèn đỏ vài chục giây thì vội vàng, ca thán? Sống kiểu gì vậy?

11. Đừng nhân danh “sự thẳng thắn” và “quan điểm cá nhân” để làm tổn thương người khác. Quan điểm đương nhiên thuộc về bạn, nhưng một khi viết ra, nói ra sẽ có tác động cảm xúc nhất định lên người khác. Cảm xúc thì rất dễ dồn con người vào đường cùng.

12. Sau tất cả, bình tĩnh ngồi xuống. Qua rồi thì cho qua.

13. Khéo léo mềm mỏng, được lòng thiên hạ đương nhiên là tốt. Nhưng dám yêu dám hận, thẳng thắn phân minh mới là biểu hiện cao nhất của “sống”.

| Xu |
—-
🌿 Trích: XANH (Sống như lá xanh)
🌿 Tìm đọc tại: bit.ly/labooksvn